Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Thiên di ...

Như cánh chim thiên di
Như cách gió thầm thì
Người đi cứ đi
Tình xa
Nỗi nhớ
Ừ thì phân li

...


[30.9.13]

....

Trưa SG nhiều gió.
Lang thang cùng con bạn đi chợ Đại Quang Minh mua mấy thứ lặt vặt để làm vòng tay handmand, rồi đi trốn cái nóng ở BigC Pandora.
Đi mãi mỏi chân, leo lên tầng 4 của tòa nhà, ngồi trong quán ăn nhìn ra sân bay Tân Sơn Nhất
Nhìn từng chiếc máy bay vút lên bầu trời cao từ phía xa, tự nhiên cảm giác trong lòng lại cồn cào khó tả.
Con bạn bảo rằng, muốn thử 1 lần cảm giác bay xuyên qua 2 múi giờ.
Mình thì chỉ bảo, chẳng có cảm giác gì ngoài việc, ngủ 1 giấc, mở mắt ra, thấy mình đã rơi vào 1 chân trời xa lạ.
Mở mắt ra, thấy đồng hồ mình như bị hư mất, chạy lạc với xung quanh.
Rồi chỉnh lại, rồi hòa nhập, rồi thế thôi. Như cuộc sống vẫn vốn dĩ trôi như thế.
...
Chợt nhớ trước đây có viết cái truyện ngắn về chuyện các chuyến bay đêm
Đi lục lại, thì hóa ra không nhớ nổi vì cái gì mà xóa hết mất rồi
Định nhớ nội dung viết lại, thấy từng mảnh cứ chắp vá, lại thôi
Đôi khi kí ức cũng lung tung thế, cũng rời rạc như thế, mà lại không quên được, chỉ là những mảnh vụn rơi vãi vương vất khắp các ngăn tủ thời gian, cứ thế.
...
Chưa đi đâu xa đến mức phải lệch múi giờ hay đầu kia thế giới bao giờ.
Cũng chưa từng trải wa nỗi đau phân li về mặt địa lí.
Nhưng lòng cách lòng, liệu có thể so sánh là giống như lòng đã thiên di ???
...
Nhắm mắt
Mở mắt
Thấy tin nhắn từ rất lâu của ngày xưa
"Mình có duyên từ khi vừa sinh ra như thế, chắc sẽ không thể không tương phùng bất chợt vào 1 phút giây nào đó phải không ?!"
Tự nhiên thấy lòng nhẹ tênh và buồn cười 1 nỗi rất vô cớ.
Ngày xưa, đã có lúc gần như hơi thở, như vươn tay ra là chạm ngay vào được người bên cạnh. Mà lòng còn thiên di, đến lúc này, chưa đến mức xa xôi địa lí 2 đầu, nhưng cũng không thể tìm nhau được nữa, thì còn mong có thể bất chợt tương phùng, có phải là đã quá mức viển vông???
Đường phố rộng thế
Lòng người hẹp thế
Gặp nhau thì dễ, nhưng thấy nhau rồi, cất lên 1 tiếng gọi có đâu đơn giản hơn cúi gằm mặt xuống và nhanh chóng lướt qua nhau giữa 1 chiều gió lộng bay.
...
Cỏ xanh màu lá cỏ
Trời xanh màu trời mây
Cứ trầm ngâm và nhớ về nhiều chuyện về các cuộc thiên di của thời gian, của các mối quan hệ, về cái sự thiên di trong lòng mỗi người.
Thấy cảm giác chua chát và đắng lòng cứ len lỏi từng chút 1, phủ đầy tâm trí bằng cái xót xa của tuổi trẻ và thời gian.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét