"Sài Gòn ăn nhanh, đi vội, ngủ ba mứa.
Và vì yêu cũng chóng vánh nên buồn cũng qua loa.
Người ta thường xuyên ra đường với ý nghĩ biết đâu hôm nay sẽ gặp được một nửa còn lại ( hoặc một nửa còn lại xịn hơn hiện tại). Vì lẽ đó nên trông họ lúc nào cũng lượt là, chỉn chu, và thơm là vậy.
Nhá đèn nhau vài hôm là đã có thể thành đôi. Chục lần chở nhau là cũng có thể thành người dưng sau vài tin nhắn. Điện thoại nghiễm nhiên thành thiết bị siêu tiện lợi cho việc yêu và nghỉ yêu. Họ siêng yêu, nhưng lười chia tay một cách đàng hoàng.
Sài gòn luôn là thị trường chiến lược cho các loại sừng.
Họ thích lăng nhăng theo đúng nghĩa đen của từ này. Họ xem đó là liều thuốc giảm đau xài riết đâm nghiện. Hiếm có ai thẳng thắn và quyết liệt trong câu: tui có người yêu rồi. Hoặc giả có nói ra câu đó, họ sẽ nói vầy: “tui có người yêu rồi…” dấu ba chấm thòng lại như một ngón tay chìa ra cho người thứ ba. Mà có khi, là cả thứ tư, thứ năm, thứ sáu.
Họ đau khổ vì yêu cũng đủ trò y như lúc ban đầu tia nhau.
Họ đau khổ vì yêu cũng đủ trò y như lúc ban đầu tia nhau.
Đòi sống nặc chết, làm đủ thứ chỉ để muốn hét vào đối phương rằng chia tay tui là sai lầm lớn nhất đời anh/em. Được vài ngày, nhiều lắm là vài tuần, lại thấy tung tăng tay trong tay người mới mà theo họ “đây mới là tình yêu đích thực của cuộc đời.”
Đến cả buồn cũng qua loa là vậy.
Không có ý định cực đoan rằng không có tình cảm thật sự ở đây. Tất cả đều là thực hết. Chỉ có điều Sài Gòn nhiều đèn quá, nên người Sài Gòn hay bị chói mắt, và tay thì nắm lung tung. ]
Không có ý định cực đoan rằng không có tình cảm thật sự ở đây. Tất cả đều là thực hết. Chỉ có điều Sài Gòn nhiều đèn quá, nên người Sài Gòn hay bị chói mắt, và tay thì nắm lung tung. ]
---
Ko quy chụp ai, cũng ko đánh đồng, chỉ là ánh đèn nhiều nên chói mắt, lảm nhảm, vậy thôi :)
Ko quy chụp ai, cũng ko đánh đồng, chỉ là ánh đèn nhiều nên chói mắt, lảm nhảm, vậy thôi :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét