Thứ Hai, 30 tháng 3, 2015

Trong suốt ?





"Nếu bão giông có đi ngang cuộc đời dù chỉ một phút
Thứ ta cần làm chẳng phải nên là

Nắm chặt tay nhau? "-
[Nguyễn Phong Việt]





- Cuộc sống của em lúc nào cũng trong suốt ha.

- Trong suốt là sao?

- Em làm mọi thứ theo một lịch trình, và mọi thứ thú vị hay gì đó diễn ra trong cái vòng tròn của em, đều được em cập nhật 1 cách đầy đủ trên FB.

- Không hẳn.

- Em lại trốn tránh, cảm xúc của em, cũng trong suốt chứ không chỉ cuộc sống ha.

Lời H. nói thỉnh thoảng vang vọng trong đầu, bản thân em cũng không rõ, trong mắt người khác, mình có trong suốt hay không, vì với chính mình, em mờ mịt.

- Nhưng sự trong suốt mà em tỏ ra sẽ làm tổn thương ai đó luôn dõi theo em.

K. nói, ánh mắt mông lung và xa xăm như chính tính cách của anh bao nhiêu ngày qua em luôn nhìn thấy.

- Tổn thương? Làm cách nào ai đó có thể tổn thương vì cuộc sống của em trong suốt chứ?

- Vì họ không nhìn thấy mình hiện diện tại sự trong suốt của em ... Cơ bản, họ thấy trong lòng em, họ không hề tồn tại.

- Tồn tại có thể theo nhiều dạng thức khác nhau, không phải cứ là nhắc đến!

- Nhưng em có nói với họ như vậy không?

Những cuộc trò chuyện giữa em và K. luôn bò lửng, và để lại trong em những miên man của suy nghĩ. Có lẽ, chẳng ai hiểu em như K. và cũng không ai đặt cho em những câu hỏi thấu tận tim gan mình như K.

Em loay hoay giữa những gương mặt xung quanh mình. Đột ngột chạm vào kí ức về N. Kí ức trong suốt 6 năm dài mà em luôn chôn chặt trong 1 góc khuất, hoặc, em khóa nó lại đâu đó, và đôi lúc thật sự lãng quên về 1 sự tồn tại dai dẳng bên em suốt cả những năm tháng dài.

Vì em ích kỉ.

Vì em không muốn nhìn thấy, thừa nhận những mất mát của mình khi rời xa N.

Cũng có thể, vì em thật sự là 1 đứa không hề có trái tim, nên trong khi hơn 1 năm qua N. vẫn loay hoay với những kỉ niệm và sự sợ hãi bước vào 1 tình càm khác, thì đứa con gái điên rồ là em lại nhắm chặt mắt và vứt bỏ toàn bộ những tình cảm ấy.
Cũng có lẽ, nỗi đau kia lớn hơn em nghĩ, và em chọn cách bỏ quên.

- Cuộc sống của em, không trong suốt, em chỉ đang dựng lên 1 lớp màn cho mình, cho mọi người và cả bản thân em tin rằng mình vẫn ổn thôi.

L. nói. Và em lặng im.

Em không biết đâu mới là bản thể thật sự và đâu mới là lớp vỏ em ngụy tạo.

Giữa những cảm xúc ngang dọc, kí ức ngổn ngang, em chỉ có thể nhắm chặt mắt mình, kiên nhẫn bước qua.

Ừ, có lẽ em là đứa con gái không có trái tim, thật ...







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét