Cũng đâu còn trẻ dại để mà hẹn hò rồi lại buông tay nhau.
Kiếp sau dù có yêu thương đến mấy cũng không còn dịp để gặp lại nhau đâu.
---
Vậy nên em tự lừa mình, tự huyễn hoặc mình cũng được, cho bản thân và yêu thương 1 cơ hội thành hình.
Em đã nghĩ, với những lạnh lùng và xa cách, em phải buông tay thôi.
Em không cần được quan tâm từng chút, không cần dựa dẫm, không cần những câu thăm hỏi sáo rỗng và những cuộc gặp gỡ nhạt màu. Nhưng em cần yêu thương thật sự chứ không phải những hờ hững lạnh nhạt thoáng qua. Nên, đôi khi em hoang mang vô chừng về hiện tại, nhưng đôi khi cũng thấy, ừ, có lẽ, mình vẫn đang đủ đầy,
Cuộc sống của em trong suốt, như chính những nghĩ suy trong em.
L. nói em là người rất dễ đoán, rất dễ dụ, rất dễ bị lợi dụng. Đó là lỗi của những lạc quan trong em, vì em luôn lấy mình đặt vào vị trí đối phương, cố tin, cố thấu hiểu, Vì một mối quan hệ không có sự tin tưởng, liệu có thực sự bền lâu?!
Em dù sao, cũng chỉ là đứa con gái nhỏ bé giữa thế giới rộng lớn này. Đi qua bao nhiêu thứ, vẫn thấy mình chưa lớn, vẫn thấy mình chưa thể phân biệt đúng sai giữa những hỗn độn sắc màu.
Nhưng em lại tin vào hơi ấm, tin vào ánh mắt, tin vào nụ hôn,
Suy cho cùng, em vẫn chỉ là đứa yếu mềm và trong suốt.
Nên thôi, em sẽ cứ sống như là chính mình. Vì khi đã lựa chọn 1 ai đó, em sẽ lựa chọn tin mọi thứ, có được không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét