[Vì ngôn từ của em chỉ dệt được buồn thương ... ]
( ảnh lụm trên Pinterest, từ ShiShi )
Suy nghĩ nghiêm túc về chuyện sẽ chỉ viết này nọ trên blog, không viết lan tràn trên FB nữa.
Vì thật sự, những gì em có thể trải lên con chữ, lên ngôn từ, lên cái bàm phím khô khốc vẫn luôn chỉ là những buồn thương đau đáu và vấn vương,
Thảng như, khi nhìn cái gì đó liên quan đến công việc, em chỉ nghĩ đến chuyện có thể dùng nó để làm ăn như thế nào ... 1 kiểu ý niệm ăn sâu vào máu. Không thể khống chế, không thể thoát ra, không thể vẫy vùng, chỉ có thể thỏa hiệp.
Mà người với người, cần những yêu thương chứ không cần những buồn vương ~
---
Em hài lòng với mình cùa hiện tại, bên cạnh nhưng công việc vụn vặt, những người ở cạnh bên.
Như một công việc nho nhỏ em yêu thích, ngày ngày đến công ty không ohải là kiểu uề oải không muốn đi, mà là bật dậy, và đến đó, làm thứ công việc điều đặn giản đơn.
Như những dự án nho nhỏ em đang đổ tâm sức vào, dệt nên những ước mộng lấp lánh nhưng vẫn bé xíu xiu cho những càm xúc dịu dàng vụn vặt, cái 'thế giới' em đang từng bước dựng xây.
Như những ai đang cạnh bên, đang luôn ủng hộ, luôn dịu dàng, luôn an tĩnh lắng nghe và nói này nọ với em. Những người bạn mà em luôn mong mỏi có được từ trong những kí ức rất xa.
Như một ai đó cho em nhớ đến, em băn khoăn, em nghĩ ngợi. Đâu đó đã nói rằng, có 1 ai đó để đặt niềm yêu thích, và những nghĩ suy cũng chính là một loại hạnh phúc, đúng không?
Như những phút giây lướt ngang qua phố, em vẫn đủ nhẹ nhàng để ngắm nhìn tiếng cây reo, cái lá rơi hay vạt nắng chiều sắp tắt, mà an nhiên, mà lắng lòng.
Như mỗi khi bước ra đường, em vẫn đủ phấn khởi mà điểm tô cho mình chút son, chọn cho mình một mùi nước hoa dịu dàng và một bộ váy đủ đẹp, để không bỏ bê mình trong cuộc sống vội vàng.
Và như thỉnh thoảng vài đêm, em thả trôi mình trong con chữ, trong tiếng ghita mộc của quán Acoutics quen, thấy trái tim mình vẫn đập những nhịp đập đa đoan cố hữu.
Nên, nỗi buồn trong em chỉ là con chữ dệt nên bởi một xíu ưu phiền, trải ra là hết, là cạn, là thôi.
Mà, với cái buồn thương vô duyên đến thế, có lẽ, chỉ nên gói gọn trong những con chữ em dành tỉ tê với riêng mình ...
P/s : Album [ Acoutics ] đang nghe ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét