Anh ạ, mùa xuân đã cạn ngày
Biết bao giờ mình mới gặp nhau đây ?
Em bảo em là cá, chứ hông đỏng đảnh như mèo, nên chỉ quẩn quanh góc riêng của mình, không gây phiền hà quấn chân anh. Nhưng anh là mèo, lòng anh kiêu sa quá, em nhìn qua bể kính ấy, chẳng thấy anh đâu ...
Giá như anh hiểu, em lựa chọn im lìm chứ chẳng phải bản chất im lìm như thế.
Con gái mà, đôi khi lựa chọn chỉ để bảo vệ điều mà mình trân trọng, một cách thầm lặng và bình dị thế thôi.
Có anh để nghĩ đến, đôi lúc cũng là một loại hạnh phúc em cần. Nên em an yên chấp nhận.
Anh à, có khi nào anh nhớ đến em không ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét