Muốn viết rất nhiều thứ, về anh, về chuyện đã qua, về những gì em cảm nhận, về 'món quà muộn tận 7 năm'. Nhưng ngủ qua một giấc dài, lại thấy lòng an nhiên đến lạ, đến mức không biết phải viết gì. Con chữ tự nhiên khựng lại trên bàn phím khô khốc.
Nhưng mà lâu lắm rồi, mới có 1 ngày em ngủ thật ngon.
---
Cảm ơn anh
Vì trong những tháng ngày cũ, chúng ta đã ở cạnh nhau, thật hạnh phúc.
Vì trong những khoảng thời gian em gục ngã, em không có gì trong tay, có anh kề bên.
Vì đến tận lúc này, cũng là anh giúp em gỡ được nút thắt trong lòng.
Vì bây giờ, em đã có thể trả lời được câu hỏi 'Em đã từng yêu ai sâu sắc?'
Cảm ơn anh vì đã yêu em :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét