Thứ Tư, 4 tháng 3, 2015

Em đã từng yêu ai sâu sắc?


Dạo này em dành nhiều thời gian để nghĩ về những vụn vặt, và lắng lòng ngồi trò chuyện với bạn bè những góc nho nhỏ trong thường nhật, ngoài những tất bật bộn bề của công việc, cuộc sống và những dự án hay ho đang quyết tâm làm.

Thời gian hữu hạn, nên khi nào còn có đủ để lặng, thì nên lặng, đúng không ?





D. nói với em rằng, những người mang tình cảm đặt vào em thường bị cách phản ứng của em làm cho không thể nào nhìn rõ. Ngoài kiểu lạnh lùng ngoài mặt như K. nói, chính cái mỏng manh của em lại làm cho người khác có cảm giác, em chỉ là quá cần 1 con người, 1 hơi ấm, 1 bàn tay, 1 con đường, chứ không phải là cần 1 con người trong hình hài 1 danh từ xác định.

Nghĩa là, họ cảm thấy, với em, ai cũng được, miễn là ấm áp, miễn là cạnh bên.

Mà em, sau khi nghe xong, cũng ngồi thẩn thờ mất 1 lúc, không biết, đâu mới thật là bản thân mình. 

D. nói em đôi lúc ích kỉ đến làm đau lòng những người muốn đặt yêu thương. Như giả, những danh xưng là 'anh' là 'bạn' em đặt ra lan tràn những con chữ, bài viết hay chỉ là những stt ngắn ngủi trong ngày. Chẳng phải, chỉ mỗi lòng em biết, những danh xưng đó, em dành cho ai hay sao. Vậy làm gì có người nào dám khẳng định, người đang được em nhớ, em thương, em cần, em nhắc đến, chính là mình. Rồi khi em pm, em nhắn tin, em gọi đến họ, trong lòng họ lại tràn đầy cái cảm giác em lại đang bi thương và tìm '1 - ai - đó' lấp đầy cảm giác mà thôi. 

---

- Sao mày không gọi ảnh đi ? Muốn gặp thì cứ gọi, bạn trai không phải để cạnh bên những lúc thế này sao?

- Tao không dám, chính vì đang chông chênh, nên có cảm giác, nếu bị từ chối, tao sẽ hụt hẫng đến mức ngã nhào, đến mức không còn thiết tha gì nữa mất.

---

- Rồi sau khi người ta nói bận, nói mệt, nói ngủ, nói chúc ngủ ngon, em nói gì ?

- Thì em cũng chỉ biết nói 'Ừ, vậy anh ngủ ngon nha!' chứ nói gì nữa bây giờ ?!

---

- Sao bà không thử nhõng nhẽo hơn tí, đòi hỏi hơn tí. Đừng để con trai cảm thấy quen dần với kiểu không cần quan tâm, không cần lo lắng như thế.

- Nhưng tui không muốn mình lại biến thành một cái gì đó phiền phức và yếu mềm, không muốn người ta thấy tui quấn chân, tui cản đường, tui đỏng đảnh và ngu ngốc.

---

- Em chỉ đang nghĩ cho bản thân mình thôi, bé. Lúc nào cũng chỉ muốn bảo vệ mình như vậy cũng là 1 kiểu mệt mỏi rồi. 

- Em chỉ không muốn làm phiền người ta mà :(

- Chứ không phải em sợ người ta từ chối em, em sẽ hụt hẫng. Sợ người ta biết em dành nhiều tình cảm, em sẽ tổn thương, Sợ người ta lạnh lùng, em sẽ đau hả ?

- Uhm ... vậy là ích kỉ hả ?

- Ừ, là em vẫn chưa hề mở lòng mình ra mà bé. Em cứ hoài lo sợ, trốn tránh, làm sao người ta biết tình cảm thật sự của em là gì? làm sao người ta dám tin tưởng và dành lòng mình cho em?

- Có lẽ vậy, thật sự, em vẫn thấy sợ ... 

- 'Em đã bao giờ yêu ai sâu sắc chưa?'

---

Đó có lẽ là câu hỏi khó trả lời nhất cho em trong những tháng ngày này. Em ngồi yên, em nhớ lại từng thứ từng thứ một đã đi ngang cuộc sống của mình. Những nỗi đau, nỗi nhớ miên man vẫn vương đọng lại trong lòng những cảm giác thật như vừa mới hôm qua. Nhưng những gì đã trãi qua thì trôi tuột ngang lòng như những thước phim không màu đang được tua đi vội vã.

Em cố gắng chậm lại, em cố gắng tập trung nhớ về từng chuyện một. Nhưng những gì em nắm bắt được chỉ là những khoảng trống rỗng miên man.

---

- Em đã từng vì ai làm 1 điều gì đó mà em thấy có ý nghĩa ?

- Em đã tự giới hạn những mối quan hệ khác giới nằm trong 'nguy cơ' của mình, để giữ bàn thân luôn chung thủy với 1 người.

- Đó là do lòng em chưa bao giờ an tĩnh, nên em mới phải giới hạn, đúng không ?

- Em đã tự tay nấu ăn, tự tay làm bánh, làm socola, làm những thứ nhỏ bé dành tặng 1 người.

- Đó không phải sở thích của em sao? Với bạn bè, em cũng đâu phải chưa từng làm thế? Hoặc, theo anh thấy, em chỉ là muốn làm những thứ đó cho người yêu, rồi người ta ngồi vào vị trí đó, để em làm những gì em thích, chứ không phải vì chính người ấy mà em làm điều đó.

- Em đã từng quyết tâm dù gia đình ngăn cản vẫn giữ tình cảm với 1 người.

- Đó là bướng bỉnh, là chứng tỏ, là cứng đầu, là bản chất của tuổi trẻ khi bị ngăn cấm bất cứ một thứ gì.

- Em đã từng chịu đau một mình, chỉ vì không thể buông tay 1 người.

- Đó là cố chấp, là chấp niệm trong lòng em không thể buông.

- Em ... 

- Em chưa từng có cảm giác bất chấp thế giới, bất chấp mọi thứ, bất chấp cả đau đớn lẫn lo sợ, để đặt hết tình cảm vào 1 người sao bé ?

---

Có buồn cười không, khi một đứa như em, luôn tự cho mình là quá tình cảm, quá yêu thương lại nhận ra, sau tất cả những mối quan hệ, những tin yêu và được mất, rằng mình chưa bao giờ thật sự bất chấp để yêu ai đó một cách cuồng điên và sâu sắc ?

---

- Không sao đâu bé, chỉ là cảm xúc cùa em cứ bị em giấu đi, vì em quá hay lo sợ, và vì em chưa gặp được ai thật sự hiểu và yêu thương em đủ thôi mà.

---

- Nếu thấy lòng mình cần 1 ai đó, đừng mãi trốn trong hoài nghi và lo sợ nữa, bé. Mở lòng mình ra và ào tới đi, hãy cứ để mình bất chấp 1 lần. Như nếu em muốn gặp anh ấy, gỡ mặt nạ xuống, và đi đi!

---

Hãy để lòng mình bất chấp 1 lần, có được không ?





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét