"Là những khi mệt mỏi mà không dám cúi xuống vì sợ đánh rơi một giọt nước mắt
là những khi cô đơn mà không dám nói ra một lời vì sợ trái tim mình tan nát
là những khi bình yên mà không biết làm cách nào giữ trên môi một tiếng cười thanh thoát
là những khi bình yên mà không biết làm cách nào giữ trên môi một tiếng cười thanh thoát
là những khi ngơ ngác không biết mình là ai..."
1. Thường thì khi mình bảo rằng tâm trạng mình đang tốt thì y như rằng sẽ có người muốn phá đi cái tâm trạng tốt đó của mình :)
Kiểu như mình vui vẻ hông muốn, cứ muốn mình điên lên.
Mình thích được áp đặt, được ra lệnh, được bắt buộc.
Nhưng những điều đó chỉ áp dụng với những người hoặc mình yêu thương hoặc mình coi trọng thôi, không phải ai cũng có thể.
Và mình lại là đứa thích sắp đặt, ít nhất là cviệc của mình.
Bản thân còn chưa giải quyết được vấn đề bản thân mà muốn ra lệnh cho mình?
Xin lỗi, mỉnh xấu tính lắm!
2. Mình thích cảm giác như ngày hôm qua, bình yên, dịu nhẹ.
Thích gió, thích diều, thích bầu trời, thích ánh đèn, thích hơi ấm ...
3. Trong khoảng không rộng lớn và đơn độc.
Ngoài nước mắt mình chẳng biết phải làm gì.
Mình vẫn chưa đủ mạnh mẽ, phải ko?
4. Nửa cũng nhớ, cũng thương, cũng xót muốn về nhà.
Nửa lại sợ, lại mệt mỏi, lại muốn chạy trốn, chưa dám đối mặt.
Thật ra mình phải làm gì mới đúng đây :)
Mình ghét những lựa chọn ... chỉ mong có ai đó chỉ giúp mình 1 lối ra.
Nhưng đây lại lọt vào những việc mà ai khuyên mình cũng sẽ ko nghe theo.
Mình biết làm sao ??? Cái cố chấp trong lòng mình, rốt cuộc còn phải giữ đến lúc nào ???
5. Cảm giác bị vứt ra ngoài thế giới, bao giờ mới hết được?
6. Em không muốn cô đơn 1 mình.