Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014



"Khi không biết nên tiếp tục hay đứng im với tháng ngày
người sẽ lùi sâu như đôi bàn tay đau co lại
ở trong lòng là đại dương nhưng trên gương mặt là núi cao trống trải
có được bao nhiêu điều mà thế gian kia nhìn thấy
hả thế gian?"


Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

[Người này và người đó]



Khi ta không chọn người này và cũng không chọn luôn người đó
ta chọn người kia - người mà chưa bao giờ hiểu rõ
về cuộc đời ta...




Ta chọn một người không liên quan gì đến những đau đớn đã đi qua
ta chọn một người tin vào tình yêu của ta là duy nhất
ta chọn một người mà mỗi tiếng cười khi gặp ta đều thật sự hạnh phúc
ta chọn một người biết nhắc nhở ta luôn nhìn về phía trước

dù bão dông vẫn là người bạn đồng hành...

Khi lòng người đổi thay mới hiểu hết giá trị của mong manh
ta thật sự sợ hãi nếu phải nghe những câu nói:
- tại sao ngày đó chúng ta lại đến với nhau được nhỉ?

- tại sao ngày đó chúng ta không dừng lại dù chỉ một giây phút để tự hỏi?

- tại sao ngày đó chúng ta không ngăn lại yêu thương kia khi biết mình đang tập nói dối?

- tại sao ngày đó chúng ta cứ nghĩ tình yêu có thể làm thế giới thay đổi?

mà không hề biết rằng đó chỉ là những ngây ngô...

Ta chấp nhận trả giá nhưng làm ơn đừng bắt những người khác trả giá dùm ta
ta không chọn người này nên hãy để người này đừng ray rứt
đừng sống trong chịu đựng để bàn tay chết lạnh đi từng ngón
đừng thanh minh với cuộc đời rằng tình yêu đó bao dung là cần thiết
đừng mỉm cười khi lòng không muốn mỉm cười chút nào hết

có được không?

Một lần thôi ta nên (dối lòng) phủ định tất cả những ước mong
để người đó biết đợi chờ là vô nghĩa
để người đó tự học cách đứng lên dù trái tim đã tan vỡ
để biết nhận ra ta không phải là người duy nhất tốt với người đó
để thoa son mà bàn tay đừng run lên trong lặng lẽ

những nghiệt ngã của khóc thầm!

Ta chọn người kia là ta trân trọng một đời sống bình thường
sẻ chia những bình yên đầy háo hức
nếu lỡ có làm đau nhau thì biết cách tha thứ được
không cho phép ai chạm vào những tổn thương đã cạn khô nước mắt

cần phải khóc cho điều gì nữa đây?

Những lựa chọn trong cuộc đời luôn nghiêng về hướng đắng cay
ta đủ hiểu biết nhưng chẳng bao giờ chấp nhận
sao không uống cạn một ly nước rồi nhìn vào đáy ly để tìm một giọt nước

có thật sự dễ dàng không?

Có thật sự tìm thấy được giọt nước hay chỉ là hình dáng của giọt nước mắt ta vay từ yêu thương?

[Nguyễn Phong Việt]

Thứ Hai, 14 tháng 7, 2014

Vậy thôi ...



Tự dưng muốn nhắn cho anh 1 tin, hỏi rằng anh liệu có đang vui vẻ.
Nhưng rồi lại thôi.
Anh đang vui vẻ, tin nhắn ấy của em chắc chắn sẽ làm anh buồn.
Còn anh buồn, tin nhắn của em cũng không thể làm anh vui vè.
Thì thôi, lại kìm nén mọi thứ vào trong lòng, chờ thời gian dài hơn nữa, đoạn đường xa hơn nữa sẽ bôi xóa tất cả những gì mà 6 năm chúng ta cạnh nhau đã có.
Dù không thể nào quay lại nữa, nhưng em, vẫn luôn mong anh bình an suốt kiếp này.
...
Chỉ là bệnh, mệt trong người, tâm trạng không tốt, đột nhiên lại nhớ đến mỗi lần anh chăm sóc, tự nhiên nhớ hơi ấm của anh vô cùng, vậy thôi ...


Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014


"Vào một ngày người này hỏi người kia một câu hỏi
- Đừng bao giờ nhớ về người ấy nữa được không?


Quãng đời mà người kia đi qua đã có đổ vỡ một lần 
đã có một cái nắm tay nhưng cái nắm tay ấy không thật chặt
đã có một lời hứa nhưng những lo toan đã làm con người ta quên mất 
đã có một nỗi đau mà không thể chia cho ai gánh vác được 
đã có một lần muốn chết đi..."

Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014



Vậy đó ...
Mà lòng vẫn bị hẫng đi 1  nhịp.
Cảm giác tim bị ai đó bóp nghẹn.
Cảm giác, vẫn chỉ là cảm giác, chả bao giờ dùng lí trí điều khiển nổi.
...
Tim ơi hãy ngoan đi!


Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

Biết không em?!



"Có những ngày thời gian ngưng đọng trong một giấc chiêm bao
hoa hồng vàng chết lặng...
tiếng chim hót ngoài kia cũng hóa thành từng giọt nước mắt
người con gái cười ngẩn ngơ
bơ vơ.
Chẳng có ai hiểu hết nỗi đau của sự đợi chờ
không có ai tin tình yêu lại mang đến niềm tuyệt vọng
hoa hồng vàng bỏ rơi mình phía bên kia đời sống...
người con gái cười thiết tha
xót xa."





Người ta có thương gì em đâu, người ta có quan tâm gì em đâu, thế sao em cứ mãi ôm ấp thứ tình cảm xa vời ấy?!

Những lúc em cô đơn nhất thì anh ta đang cười đùa với những cô gái khác. 
Những lúc em cố gắng để cải thiện mối quan hệ của cả hai thì anh ta lạnh lùng mà phũ sạch mọi thứ. 
Những lúc em tuyệt vọng và gần như nghĩ đến việc bỏ cuộc thì anh ta thế nào? 
Chẳng phải chỉ ung dung mà ngắm nhìn sự thảm hại của em sao?

Em tiếc làm gì cái nụ hôn vội vã trong những đêm mịt mùng mà em cứ ngỡ là tình cảm chân thành cho em?
Em tiếc làm gì những lời nói bông đùa, bảo rằng em hãy dùng trái tim mà cảm nhận, chứ tuyệt nhiên không có lời nào rõ ràng dành cho em?
Em tiếc làm gì chút hơi ấm rơi rớt trong những ngày đơn chiếc người ta dành vội cho em?
Em tiếc làm gì bàn tay ấm nóng ấy, dù nó đã làm ấm nóng đến tận đáy tim em ...

Em rõ ràng đã biết là vô vọng nhưng cứ cố chấp hy vọng, để rồi thứ duy nhất em nhận được chỉ là sự tuyệt vọng. 
Đó, có lẽ là điều tàn khốc nhất trên đời này.

Và, hãy thôi việc không ngừng phô bày sự đau khổ của em lên facebook đi. 
Ngoài những người thực sự quan tâm em thì chẳng ai ngó ngàng đến nỗi khổ của em đâu, kể cả anh ta - người mà em mong ngóng nhất.

Thế thì em còn luyến tiếc chi một người như thế? 
Tỉnh táo lại đi, cô gái à! 
Dù biết để có thể tìm được một người phù hợp với mình giữa hàng tỉ người là một việc rất khó khăn nhưng cũng đừng vì thế mà buông xuôi. 
Vì gặp phải một kẻ không xứng đáng mà bỏ qua những người tốt bên cạnh em thì em thật đáng trách.
Biết không em ?





Chìm xuống thật mau ...



Chìm xuống thật mau

để không còn nghe tiếng nói nào ở trên đầu





Chọn cho mình một bóng tối vừa đủ với nỗi đau

rồi quẫy đạp hết những âu lo đã làm rơi nước mắt

người chỉ còn đủ niềm tin để sống một cuộc đời khác

chỉ còn đủ niềm tin cho một lần duy nhất

sau tất cả những quãng đời…



Chìm xuống thật mau cho những gì cần nói cũng phải nở nụ cười

không chờ đợi ai đưa tay ra và mình nắm giữ

sống đến bao lâu để thấy yêu thương kia cũng cần cho giấc ngủ

người đã thức cả ngàn đêm rồi cho những cơn giận dữ

và hoang mang…



Chỉ ước gì lẻ loi đó là bản năng

chấp nhận như một cơn mưa giữa trời sũng nước

sẽ lau khô mình bằng những nghĩ suy đơn giản

ai cũng có một phần bóng đêm khi ngược sáng

chỉ là không phải ai cũng có người cần chở che…



Chìm xuống thật mau vì đã không thể trở về

với những giấc mơ chỉ toàn màu xanh ngát

người từng sống những tháng ngày mà cô đơn giống như một tách café buổi sáng

uống vì thèm một vị đắng

cho trái tim…



Có những thứ khi sinh ra con người ta phải đi tìm

rồi níu giữ bằng cả quãng đời còn lại

người chỉ sợ mình yêu thương quá nhiều rồi thành ra sợ hãi

sợ những bước chân này vẫn cứ đi mãi

không biết đến bao giờ…



Để thà chìm xuống thật sâu một lần

rồi người sống cho mình mà không cần đến những ước mơ!

Thứ Năm, 3 tháng 7, 2014

Buông xuôi ...


Có những ngày bỗng dưng thấy mình yếu đuối mệt nhoài, chỉ muốn chìm trong thinh lặng.
Bỗng dưng muốn trốn tránh mọi âm thanh nhốn nháo xung quanh, nhắm mắt trùm chăn và tự nhủ lòng mình vẫn còn niềm kiêu hãnh.
...
Con gái mạnh mẽ quá, cho ai xem?
Khi mà người ta dựa vào cái mạnh mẽ của mình mà chà đạp, giày xéo, em còn mạnh mẽ cho ai xem?


[Những ngày thèm biển đến điên cuồng]

Có những lúc em mệt nhoài đến mức ko còn muốn cất lên bất kì một thanh âm nào nữa.
Không còn muốn phân bua.
Không còn muốn giải thích.
Không còn muốn tìm hiểu xem từ đâu mà em bị đẩy vào tình cảnh đó.
Không còn muốn níu lấy mà nói rằng, ko, em không phải là người như thế.
...
Chỉ là, đột ngột em cảm thấy mình như bị rút cạn hoàn toàn sức lực của mình.
Chỉ là, em thấy xung quanh tối sầm lại, tựa như bị rơi thỏm xuống 1 vùng ko gian nào đó đen ngòm và xa mờ.
Chỉ là, em cảm thấy mọi thứ trước mắt như 1 thước phim trắng đen ko âm xa lạ.
Chỉ là, em nhận ra rằng, đủ rồi, mình không cần phải cố gắng, không cần phải cố chấp nữa.
Chỉ là, em buông xuôi!
...
Em chỉ còn biết tự cười mình.
Con gái như em, luôn gồng mình lên để mạnh mẽ, để không ai tổn thương mình.
Nhưng cuối cùng rồi mới nhận ra, chính vì cái vẻ mạnh mẽ của mình, mà người ta càng cay đắng với mình hơn.
Chính vì cái vẻ mạnh mẽ của mình, mà người ta có thể đâm vào lòng mình những vết cắt rất sâu, rồi phủi tay như không có điều gì tồn tại.
Con gái như em, cuối cùng vẫn phải gồng mình lên mạnh mẽ, là vì điều gì, là vì điều gì, hở em?
...
Em bây giờ, chỉ còn muốn nhắm mắt lại, khép tim đi.
Em bây giờ, thấy yêu thương trong lòng thật ra chỉ như là cơn gió...






Thứ Tư, 2 tháng 7, 2014

My Tatoo!




[Ma kết như em, sẽ vững vàng thôi mà]


[Ở 1 giây phút nào đó của cuộc đời.
Khi có đủ nỗi đau, đủ mệt nhoài, cái bình thản và cần 1 động lực, 1 điểm tựa để đứng lên đi tiếp trên chính đôi chân mình, không tựa vào bất cứ 1 ai ngoài bản thân.
Em chọn cho mình 1 hình xăm nho nhỏ, lặng lẽ bỏ đi khỏi cái nhốn nháo vội vàng đang bủa vây đêm ngày, rồi ghi khắc lên cánh tay mình.
...
Chỉ là em muốn ghi nhớ rằng, có những nỗi đau chỉ 1 mình bản thân mình cảm nhận, hứng chịu, vượt qua. Những nỗi đau mà dù ai đó có yêu thương mình đến đánh đổi cả trời đất cũng không cách nào chia sẻ được. Dù nổi đau đó có lớn đến cắt thịt cắt da, hay chỉ là vết muỗi cắn bé xíu.
Chỉ là em muốn, trong những giây phút tưởng chừng như gục ngã của cuộc đời này, chỉ cần em muốn, cắn chặt răng mình, nhắm chặt mắt lại, rồi mọi thứ cũng sẽ qua đi.
Chỉ đơn giản, em cần 1 điều gì đó, nhỏ bé, và sẽ bên cạnh mình suốt đời, như là máu thịt. Cần hơn cả khi em cần 1 con người.
...
Ừ thì em đã đủ mệt nhoài.
Ừ thì em đã đủ bình thản.
Ừ thì em đã đủ can đảm.
...
Chào mừng bé cưng đến với thế giới của em]

...

Thật ra đã dự định, mong muốn, ước ao và quyết tâm từ rất lâu rồi.
Cái thiếu duy nhất chắc là 1 biến cố, hay 1 chút can đảm mà thôi
...
Cuối cùng thì lòng mình cũng đã đủ lạnh đến mức mong muốn có 1 cái gì đó mới mẻ, sẽ gắn kết, cố vũ mình trọn cả phần đời còn lại.
Cuối cùng mình đã đù động lực để cắn răng nói với bản thân là, cố lên, chỉ cần vượt qua nỗi sợ hãi này, mình sẽ vượt qua được những cơn đau âm ỉ trong lòng.
...
...
...
Đi qua nhiều, đau nhiều, khóc nhiều.
Trước giờ chỉ có 2 thứ cho mình thêm tự tin, sức mạnh, giúp mình thế nào đi nữa vẫn hiên ngang đứng vững.
Là sơn móng và son môi.
Vì mình cuối cùng chỉ là đứa vị kỉ, luôn ám thị bản thân để tiến lên phía trước.
Giờ, chào mừng em, bé cưng mới của chị :)
...
...
...
Không đau như mình vẫn tưởng.
Không quá khó để vượt qua, dù căng thẳng đến mức tụt huyết áp phải tạm dừng lại.
Nhưng, mình hạnh phúc vì đã có em ấy trong đời <3 <3 <3