Thứ Hai, 7 tháng 7, 2014

Biết không em?!



"Có những ngày thời gian ngưng đọng trong một giấc chiêm bao
hoa hồng vàng chết lặng...
tiếng chim hót ngoài kia cũng hóa thành từng giọt nước mắt
người con gái cười ngẩn ngơ
bơ vơ.
Chẳng có ai hiểu hết nỗi đau của sự đợi chờ
không có ai tin tình yêu lại mang đến niềm tuyệt vọng
hoa hồng vàng bỏ rơi mình phía bên kia đời sống...
người con gái cười thiết tha
xót xa."





Người ta có thương gì em đâu, người ta có quan tâm gì em đâu, thế sao em cứ mãi ôm ấp thứ tình cảm xa vời ấy?!

Những lúc em cô đơn nhất thì anh ta đang cười đùa với những cô gái khác. 
Những lúc em cố gắng để cải thiện mối quan hệ của cả hai thì anh ta lạnh lùng mà phũ sạch mọi thứ. 
Những lúc em tuyệt vọng và gần như nghĩ đến việc bỏ cuộc thì anh ta thế nào? 
Chẳng phải chỉ ung dung mà ngắm nhìn sự thảm hại của em sao?

Em tiếc làm gì cái nụ hôn vội vã trong những đêm mịt mùng mà em cứ ngỡ là tình cảm chân thành cho em?
Em tiếc làm gì những lời nói bông đùa, bảo rằng em hãy dùng trái tim mà cảm nhận, chứ tuyệt nhiên không có lời nào rõ ràng dành cho em?
Em tiếc làm gì chút hơi ấm rơi rớt trong những ngày đơn chiếc người ta dành vội cho em?
Em tiếc làm gì bàn tay ấm nóng ấy, dù nó đã làm ấm nóng đến tận đáy tim em ...

Em rõ ràng đã biết là vô vọng nhưng cứ cố chấp hy vọng, để rồi thứ duy nhất em nhận được chỉ là sự tuyệt vọng. 
Đó, có lẽ là điều tàn khốc nhất trên đời này.

Và, hãy thôi việc không ngừng phô bày sự đau khổ của em lên facebook đi. 
Ngoài những người thực sự quan tâm em thì chẳng ai ngó ngàng đến nỗi khổ của em đâu, kể cả anh ta - người mà em mong ngóng nhất.

Thế thì em còn luyến tiếc chi một người như thế? 
Tỉnh táo lại đi, cô gái à! 
Dù biết để có thể tìm được một người phù hợp với mình giữa hàng tỉ người là một việc rất khó khăn nhưng cũng đừng vì thế mà buông xuôi. 
Vì gặp phải một kẻ không xứng đáng mà bỏ qua những người tốt bên cạnh em thì em thật đáng trách.
Biết không em ?





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét