"Mỗi một con người đều có cho riêng mình một ký ức đã lỡ vay
không thể biết khi nào sẽ thôi ám ảnh
nên cứ để cuộc đời lo toan những đêm trời trở lạnh
mình sẽ gối đầu lên cánh tay người mình yêu thương thật chậm
rồi ngủ vùi…"
1. Con người là loại sinh vật yếu đuối và tàn nhẫn nhất.
Lúc bình thường vui vẻ thì tung tăng khắp nơi.
Đến khi yếu đuối mệt nhoài lại cứ muốn quay về nhà.
Dù đã dặn lòng bao nhiêu lần, ko được nhẫn tâm như thế.
Mà có khác được đâu !!!
2. Bản tính của mình, vốn là đa đoan đa cảm.
Dễ dàng bị tổn thương vì 1 lời nói của bất kì ai, nhưng lại cũng dễ bỏ qua, dễ vui vẻ chỉ vì 1 cái gì đó nhỏ nhặt mà người ta cũng ko để ý đến.
Chả biết là dại hay khôn.
Nhưng thôi, cứ ngước lên bước tiếp được là đủ rồi.
3. Trái tim mình.
Thật ra làm bằng gì vậy ???
4. Dọn nhà!
Tuy chỉ là từ nhà trước ra nhà sau, nhưng trong lòng vẫn nuôi 1 cảm giác mất mát.
Đáng lẽ khi đi quá rất nhiều như thế, mình nên chai sạn đi, phải không?
5. Mai là quay về :)
6. Tự nhiên muốn được ngắm 1 đóa cẩm tú cầu ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét