Công việc múa may tìm con chữ cũng thật là khổ.
Không phải lúc nào chữ nó cũng tự tìm đến với mình.
Không phải lúc nào có chữ cũng có hứng viết, không phải lúc nào có cảm hứng chữ nó cũng ưng thuận để tuôn ra.
Nói tóm lại là cần luyện tập rất nhiều. Các tiền bối bảo cứ tập rồi sẽ quen, sẽ viết được.
Người ta viết tốt nhiều khi chi phối bởi thói quen. Nó sẽ khiến ta nhanh nhạy trong việc nắm bắt, phán đoán vấn đề, giúp ta chộp lấy đề tài nhanh chóng, giúp ta tìm ra từ ngữ dễ dàng hơn vì đơn giản là: “quen rồi mà…”.
Ngày xưa cũng chẳng bao giờ nghĩ mình nghiêm túc với việc viết, học văn hời hợt.
Ngày xưa cũng chẳng bao giờ nghĩ mình nghiêm túc với việc viết, học văn hời hợt.
Chào đời mới được truyền lại bí kíp múa mỗi cái mồm chẳng ăn thua, cũng phải biết “quay tay” cho đời sống công việc nó phong phú, dễ thở hơn, túm lại là nó thiệt là cần.
Ngẫm nghĩ bản thân cũng gọi là có chút văn, dấn thân thử vào nghề copywriter.
Ngẫm nghĩ bản thân cũng gọi là có chút văn, dấn thân thử vào nghề copywriter.
Nghề gì nhìn hào nhoáng ngon ăn thấy mồ, viết có mấy chút mà chục củ, sốc tập một.
Thử một tí mùi mới biết những cái mình học từ trước đến nay không hạp với chức năng pr, sốc tập hai. Quyết tâm chui hẳn trong chăn, nghiền ngẫm sách vở cùng những con rận, rệp, rắn, rết đủ loại, sốc tập ba; bởi vì để được “mấy chút” ở trên kia sao mà cần nhiều thứ thế.
Đời không như là mơ, copywriter này lại máu làm thơ bằng cái đầu quá hiện thực (ôi tiền).
Thử một tí mùi mới biết những cái mình học từ trước đến nay không hạp với chức năng pr, sốc tập hai. Quyết tâm chui hẳn trong chăn, nghiền ngẫm sách vở cùng những con rận, rệp, rắn, rết đủ loại, sốc tập ba; bởi vì để được “mấy chút” ở trên kia sao mà cần nhiều thứ thế.
Đời không như là mơ, copywriter này lại máu làm thơ bằng cái đầu quá hiện thực (ôi tiền).
Thiên hạ rỉ tai nhau: muốn theo phải có đam mê, phải máu, phải hi sinh nhiều thứ, có thể FA nếu giờ vẫn chưa có bồ… nghe cũng sợ thật nhưng chưa thử qua, chả biết thực khư thế nào.
Thôi thì vẫn cứ học, cứ theo vì trót có chút ham muốn với từ ngữ, chẳng thành nghiệp thì cũng thành nghề : đi copy dạo, copy cho bản thân.
Biết đâu đấy một ngày đẹp trời ta lại nghĩ : “Múa mồm mãi cũng chán, hay là…”
Biết đâu đấy một ngày đẹp trời ta lại nghĩ : “Múa mồm mãi cũng chán, hay là…”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét