Tôi không phải một nhà sưu tập sổ, và tôi cũng không thích sưu tập bất cứ thứ gì.
Nhưng tôi lại có rất nhiều sổ, cực kì nhiều sổ. Mỗi năm, tôi tha về tổ của mình vài cuốn sổ.
Tôi yêu những cuốn sổ tay.
Những cuốn sổ tay đủ loại.
Những cuốn sổ lặng im, đáng yêu, và luôn chờ đợi người ta viết nên một điều diệu kì nào đó.
Những cuốn sổ tay đủ kích cỡ, bìa cứng, bìa mềm, có dòng, không dòng, giấy trắng tinh khôi hay trắng ngà dịu mắt... Có những cuốn sổ hoa bọc vải, nhìn như cô gái mùa thu váy áo dịu dàng, đẹp quá đỗi, mà tôi cũng mong chờ viết vào quá đỗi. Có những cuốn sổ bìa trơn, cứng lạnh trầm buồn, mong chờ tôi viết vào quá đỗi, mà tôi cũng yêu quá đỗi...
Tôi cũng từng nghĩ mình sẽ viết những điều diệu kì vào sổ, những nét chữ đẹp xinh nắn nót, những bức vẽ đẹp hoặc nhí nhố đáng yêu... Nhưng trái với những mong chờ, nét bút của tôi cứ chạm mặt giấy là xiêu vẹo. Những cuốn sổ tôi dùng đều trông như vở nháp, những chữ viết tay nguệch ngoạc, câu chữ khù khờ, những hình minh họa xấu mù, ngốc nghếch...
Ban đầu tôi cũng buồn, tôi không mua sổ để viết nữa, chỉ mua để tặng và để ngắm.
Ban đầu tôi cũng buồn, tôi không mua sổ để viết nữa, chỉ mua để tặng và để ngắm.
Nhưng tôi thích viết và tôi chẳng thể ngăn mình viết vào những cuốn sổ xinh đẹp ấy.
Viết những điều giản dị bình thường, viết bằng nét chữ gà bới của chính tôi.
Viết những điều giản dị bình thường, viết bằng nét chữ gà bới của chính tôi.
Rồi bỗng dưng, tôi cũng thấy những gì tôi viết, và những cuốn sổ, đều rất hợp nhau.
Không đẹp xinh, không hoàn hảo, không như mong chờ, nhưng có thật và sống động, đó là nét chữ của tôi.
Đẹp dịu dàng, trầm ổn, lặng im, và chấp nhận tất cả, là thái độ của những cuốn sổ...
Hợp nhau quá chứ còn gì.
Tôi yêu những cuốn sổ tay còn mới, mùi giấy thơm thơm và vẻ lặng im chờ đợi...
Và, cả khi những cuốn sổ không còn mới nữa, tôi càng thấy mình yêu chúng thiết tha.
Em thử nghĩ mà xem, kì diệu làm sao khi chạm tay vào một cuốn sổ khép hờ, một cuốn sổ cũ đã viết qua già nửa, giấy đã sắp ố vàng, và em đã quên, hoặc không hề biết, chữ trong cuốn sổ ấy cất chứa những gì.
Chạm vào một cuốn sổ tay đã cũ, en sẽ nghe quá khứ thầm thì, những câu chuyện, có thể là mới hôm qua, có thể là đã rất lâu rồi, có thể là em không hề biết, hoặc em vô tình quên mất...
Những cuốn sổ tay đã cũ, chúng mang hơi thở thầm thì câu chuyện hôm qua.
Còn những cuốn sổ tay còn mới cứng, chúng thì thầm câu chuyện tương lai...
Em thử mà xem, một lần chạm vào một cuốn sổ tay, nghe chữ nghĩa thầm thì...
Tôi yêu những cuốn sổ tay còn mới, mùi giấy thơm thơm và vẻ lặng im chờ đợi...
Và, cả khi những cuốn sổ không còn mới nữa, tôi càng thấy mình yêu chúng thiết tha.
Em thử nghĩ mà xem, kì diệu làm sao khi chạm tay vào một cuốn sổ khép hờ, một cuốn sổ cũ đã viết qua già nửa, giấy đã sắp ố vàng, và em đã quên, hoặc không hề biết, chữ trong cuốn sổ ấy cất chứa những gì.
Chạm vào một cuốn sổ tay đã cũ, en sẽ nghe quá khứ thầm thì, những câu chuyện, có thể là mới hôm qua, có thể là đã rất lâu rồi, có thể là em không hề biết, hoặc em vô tình quên mất...
Những cuốn sổ tay đã cũ, chúng mang hơi thở thầm thì câu chuyện hôm qua.
Còn những cuốn sổ tay còn mới cứng, chúng thì thầm câu chuyện tương lai...
Em thử mà xem, một lần chạm vào một cuốn sổ tay, nghe chữ nghĩa thầm thì...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét