Mùa Hạ.
Nắng cháy khét cả vạt tóc.
Chạy xe qua Thanh Đa hóng gió bờ sông, đi qua đoạn đường ray xe lửa, những con hẻm nhỏ oằn mình trong khói bụi. Chỉ qua một đoạn đường rất ngắn thôi mà đã có ba đám tang. Kèn, trống và cái nắng oi mùa hạ lởn vởn trong con đường chật hẹp càng làm mọi thứ sầu bi hơn. Như có ai đó đang muốn bứt ra khỏi không gian nhỏ hẹp để vươn mình nhưng lại bị bóng tối của thành phố ập xuống.
Chết lịm.
Đêm.
Nghĩ vẩn vơ.
Thấy đời người ngắn ngủi quá.
Có mấy ngày vui mà hờn tủi.
Nên thôi ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét