T. bảo với mình, em đã không còn niềm tin gì với phụ nữ, vì họ đối xử với nhau tàn tệ quá.
Em ấm ức và thổn thức kể cho mình nghe, những người phụ nữ quanh em phải khốn khổ như thế nào vì những tị hiềm, xách mé, cạnh khóe và dối gian từ những người phụ nữ khác.
Mình lắng nghe và không biết phải nói gì cả.
Vì đấy cơ bản đều là sự thật. Xung quanh mình cũng tràn đầy ra.
Mà mình cũng đôi lần thế.
T. hỏi một câu làm mình nghĩ mãi, vì hà cớ gì, cùng là phụ nữ với nhau, sao phải cố hành hạ, cố đày đọa nhau mới cảm thấy vui vẻ. Làm như thế hạnh phúc lắm sao?
T. hỏi một câu làm mình nghĩ mãi, vì hà cớ gì, cùng là phụ nữ với nhau, sao phải cố hành hạ, cố đày đọa nhau mới cảm thấy vui vẻ. Làm như thế hạnh phúc lắm sao?
Mình nghĩ, không đâu, không ai lại hạnh phúc khi nhìn thấy người khác đau khổ, chỉ là vì bản thân mình đau khổ, nên không muốn nhìn thấy xung quanh mình có quá nhiều nụ cười. Chung quy, những người như thế cũng rất đáng thương. Đến tự tìm hạnh phúc cho mình, cũng không tìm ra được, chỉ có thể lấy việc nhìn người khác té ngã, xoa dịu vết thương của mình.
Họ thật sự rất đáng thương ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét