Họ chỉ yêu phần cô ấy cho họ thấy, họ chỉ yêu những phiên bản của cô ấy mà họ có trong đầu. Những phần tính cách “cô ấy” dễ để thương, và dễ để hiểu.
Ai có thể yêu một người lúc nào cũng lo sợ?
Ai có thể yêu một người lúc nào cũng tự cảm thấy mình tổn thương?
Ai có thể yêu một người không tự điều khiển được cảm xúc của mình?
Ai có thể yêu được một người buồn đau đến mức không thể bước ra khỏi chiếc giường của mình?
Ai có thể yêu được một người tự bản thân đẩy tất cả mọi người ra khỏi cuộc sống của chính mình?
Ai có thể yêu được con quái vật xấu xa trong lòng cô ấy?
Ai có thể yêu cô ấy khi cô ấy là cô ấy lúc này?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét