"Để những ước mơ biết mình chưa bao giờ là đơn giản
Để những bước chân không còn hoài nghi về một quãng đời bỏng rát
Để những than van hết thấy mình trong dòng nước mát
Để những cô đơn còn nhiều hơn không chỉ là một vốc cát
Đã bao lần cố gắng nắm chặt tay…"...
[28.10.13]
Một chút vụn vặt gom nhặt nhiều ngày vừa trôi
...
23 năm sống trên đời nhưng mình vẫn cứ mãi loay hoay về 1 điểm tựa, 1 ước mơ và 1 con đường.
Mình thử bằng nhiều cách, mình đi bằng nhiều đường, mình tựa vào nhiều điểm. Mà sao mình vẫn cứ mãi loay hoay và vùng vẫy mãi trong cái hố tăm tối của riêng mình.
Bàn tay, bờ vai, ánh sáng. Tất cả chỉ cần mình bước đến sẽ thấy tất cả chan hòa.
Nhưng bước đến là bước đến đâu ?
...
Mình thật sự không phải là người bạn tốt. Vì mình vị kỉ nhiều.
Nhưng ít ra mình chưa từng có suy nghĩ nào ác độc đối với người mình xem là bạn, cũng không muốn tính toán với người không phải kẻ mình ghét.
Nhưng thế gian nào ai cũng thế đâu :)
Bài học và trả giá không phải nhỏ, nhưng đừng hòng nhấn chìm được mình trong những giả dối và cay đắng đó.
Càng vùi dập, càng làm mình xanh tươi thôi :) Ít ra là mình đoán vậy :))
...
Có 1 vài tháng ngày.
Mỗi ngày trôi wa là mình lại lui thêm 1 nấc thang về phía vực thẳm.
Mình tưởng rằng chỉ có mỗi mình mình có thể đưa mình lên lại mà thôi, mà mình thì chưa được khai sáng để tự bản thân làm điều đó.
Nhưng cái mình không ngờ nhất là mình lại dễ thõa mãn hơn mình nghĩ :)
Và thế là mình lại leo lên =))
...
Không đến 1 tháng nữa là sinh nhật rồi.
là tròn đến 23 tuổi rồi :)
Là còn 2 năm cho cái đích đến ảo tưởng trong lòng mình. Bằng câu chữ và niềm đau.
Mình sẽ làm được mà, phải không ???
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét