Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014

ờ ...



Bài thơ nằm bên lề giấy
Cafe nằm bên lề phố
...
[Chờ em tìm chữ cho vừa với tình]
...
[Lòng bàn tay mở ra tròn xoay
Anh nhìn tay mà thấy được lòng em]
...
Gần bên mà không người nhớ
Tình yêu đầy hơn lòng phố
...


[Hình nền desktop lúc này]


1. Đôi khi thấy bản thân mình thật sự rất rất may mắn.
Khi mình khóc, có người sẽ mắng mình và bắt mình không được khóc 1 mình như thế.
Khi mình bảo mình stress, sẽ có người dẫn mình đi ăn uống này nọ, chọc cho mình vui.
Khi mình không ổn, sẽ có người hỏi mình "ổn không" - "cần tớ wa với bạn không".
Khi mình buồn chán ở góc quán vắng, sẽ có người đến ngồi trò chuyện cùng mình.
...
Chung quy là mình chẳng bao giờ cô đơn.
Chỉ là người mình mong ở cạnh, lại không bao giờ xuất hiện khi mình cần!

2. Lâu lắm mới có cảm giác ai đó to lớn xoa đầu mình.

3. Thật sự như thế thì mọi chuyện sẽ ổn chứ?
Mình như người lạc đường đang đứng giữa 1 cánh đồng mênh mông.
Tự hỏi, tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này ???

4. Là kết thúc hay bắt đầu?

5. ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét